Tự Bút Truyện
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Em! Người tình hoàn hảo của tôi

2 posters

Go down

Em! Người tình hoàn hảo của tôi  Empty Em! Người tình hoàn hảo của tôi

Bài gửi by Dandelionst Thu Aug 04, 2016 6:35 pm


Chương 1: Anh có muốn làm tình với tôi không?

Khách sạn Tyral Place đang diễn ra bữa tiệc rượu xa xỉ....

Sao không xa xỉ cho được khi nó tổ chức ở một nơi chẳng khác gì cung điện với những nét xa hoa, lộng lẫy, với những ánh đèn trang trí bằng pha lê, những mái vòng được nạm vàng và đá cẩm thạch quý, những bức tường được lát đá sơn mài tay và khảm trai kiểu Pháp. Trên những bàn tiệc trải khăn trắng muốt là những món ăn trang trí tinh tế đến từng chi tiết, những chai rượu đắt đỏ của nhiều hãng danh tiếng Chateau Lafite, Bordeaux, Remy Martin.... Dưới ánh đèn neon rực rỡ là cả một dàn nhạc giao hưởng đang xướng lên khúc Canon in D, không gian vương giả mang thêm chút lãng mạn với nến và hoa được trang trí xen kẽ khắp mọi nơi. Lẽ dĩ nhiên quan khách tham dự cũng không tầm thường, họ đều là những nhân vật nổi tiếng, những kẻ có máu mặt trong giới thương gia hoặc trên trường chính trị, mỗi người họ đều toát lên vẻ sang trọng, quý phái, cười nói vui vẻ.

Ở một góc phòng tiệc, nơi ánh sáng rọi vào yếu ớt nhất, một người phụ nữ trẻ đang dựa mình vào tường, đầu hơi ngước lên, đôi mi khép hờ, đôi môi đỏ mọng phả vào không khí làn khói xám uốn lượn rồi tan biến dần đi. Người ta thường nói phụ nữ hút thuốc thì thật khó coi, ấy thế mà với điếu thuốc trên tay, người phụ nữ này lại toát lên vẻ quyến rũ, bí ẩn và mang đôi chút cô đơn, lạnh lẽo.

- Này, này. Con gái con lứa mà cứ đứng đó phì phèo điếu thuốc. An Nhiên, cô không biết xấu hổ là gì hả? Thật mất mặt quá mà.​

Giọng nói đầy mỉa mai ấy xuất phát từ một người phụ nữ đang tiến lại gần góc phòng, nơi An Nhiên đang đứng, theo sau cô ta là một người đàn ông trẻ, cao ráo, khuôn mặt chữ điền càng nghiêm nghị hơn với cặp kính dày cộm anh ta đang đeo. Cô ta vô cùng sang trọng, dáng vẻ kiêu kỳ với chiếc váy kim sa dài sát gót, ôm sát lấy đường cong kiều diễm. Liếc nhìn An Nhiên, người phụ nữ này cười cười, rồi hất hàm về phía đông quan khách:

- Nhìn vị tổng giám đốc đáng kính của cô kìa, khuôn mặt méo xẹo của ông ta đang cau có vì cô đấy, thật buồn cười phải không, Hồ ly tinh?"​

Lúc này đây, người đàn ông theo sau cô ta cau mày, đẩy lại mắt kính rồi lên tiếng:

- Tổng giám đốc! Sao cô lại nói thế. Thật không hay chút nào. Lỡ như...​

- Chí Thành!!! Chưa đến lượt anh khuyên bảo tôi. - Người phụ nữ trẻ gằn giọng xuống, lông mày cô ta cau có trong giây lát.​

Lúc này đây, người đàn ông kia không hài lòng nhưng cũng không dám nói tiếp. Chí Thành thở dài, anh liếc nhìn An Nhiên với ánh mắt lo ngại thì một giây sau đã ngac nhiên đến lòi tròng mắt. Cô gái tên An Nhiên kia có vẻ không hề bị đả động bởi mấy lời đâm bị thóc chọc bị gạo kia, cô ta vẫn đứng im lìm ở góc đấy, vẫn đôi mi khép hờ, vẫn khuôn mặt mang vẻ lãnh đạm, có chút ảo sầu. Trong đầu Chí Thành phút chốc chất chứa vô vạn câu hỏi.

Về phần người phụ nữ kia, cô ta dường như chả bận tâm đến thái độ An Nhiên. Ánh mắt cô lóe lên tia tinh nghịch trong phút chốc, khoé miệng cười mỉm như thể đang tận hưởng điều gì đó thú vị. Cô nhìn ly rượu vang đang lắc sóng sánh trên tay mình, rồi nói:

- Hút thuốc sẽ làm mất vị ngon của rượu... Đặc biệt là trong một bữa tiệc thử rượu như thế này, hút thuốc chẳng hay ho gì, cô không nghĩ làm vậy là xúc phạm bữa tiệc của tôi, quan khách của tôi sao? - Cô ta liếc nhìn An Nhiên, ánh mắt đã trở nên nghiêm nghị, sắc nhọn từ lúc nào.​

Phải tới lúc này An Nhiên mới có động tĩnh, cô dụi điếu thuốc trên tay vào cái gạt tàn trên bàn gỗ kế bên mình rồi gõ gõ lên tấm bảng nhỏ treo trên tường:

- Nhìn cho kĩ đi. Nơi này cho phép hút thuốc. Cho phép hút thuốc đấy thấy chưa. Tôi đến đây ba tiếng đồng hồ để nghe chị lải nhải về chuyện thuốc thiếc đấy à. Hải Đường, chị đang chọc điên tôi đấy à???​

Hải Đường cười cợt, nhìn An Nhiên với vẻ đắc ý:

- Nào, nào. Sao cô dám gọi thẳng tên tôi không phép tắc gì vậy hả?? Tôi đưa cô đến đây để thư giãn mà. Sao cô có thể phụ ý tốt của tôi như vậy?​

Nghe vậy, An Nhiên cau có, cao giọng bực tức:

- Thư giãn!!! Chị bảo tôi thư giãn chỗ nào ở đây? Một bữa tiệc khoe tiền, khoe quyền có cái mẹ gì mà thư với chả giãn?​

Hải Đường thôi cười, khuôn mặt cô ta bỗng trở nên nghiêm nghị lạ thường:

- Trước khi đến đây, đã uống bao nhiêu rồi?​

- Không nhiều. - An Nhiên dường như nhận ra gì đó, liền thôi bực tức, mệt mỏi dựa tường. Hàng lông mày cau lại hình thành vài nếp nhăn trước trán.​

- Đúng là kẻ thảm hại, ngu ngốc. - Hải Đường buông lời với cái nhìn khinh bỉ.​

An Nhiên lặng người không đáp, chỉ lấy tay bóp trán, day day vùng thái dương.

- Chờ ở đây. Tôi cho người đưa cô về. - Hải Đường cau mày nhìn cô rồi quay sang Chí Thành.​

- Gọi người đưa cô ta về.​

- Vâng. - Chí Thành đáp lại rồi rút điện thoại đi ra chỗ khác, trên mặt anh ta hiện rõ mấy chữ không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.​

- Cô còn tính như vậy đến bao giờ? Yếu đuối, nhu nhược, thật khiến người khác thất vọng. - Hải Đường gằn giọng xuống, lời nói của cô không hề có sự khinh miệt, chê bai hay mỉa mai mà là sự tức giận trong từng câu chữ.​

An Nhiên đẩy mình ra khỏi tường, bước đi:

- Tôi đến không phải để nghe chửi nhé. Không có việc gì thì tôi về đây.​

- Chờ đó. Tôi cho người đưa về. - Hải Đường bắt cánh tay An Nhiên lại, giữ cô đứng lại.​

- Không cần. Tôi tự bắt taxi về. - An Nhiên vùng cánh tay ra khỏi Hải Đường, lảo đảo bước về phía cửa ra vào.​

Hải Đường thôi không cản, cô đứng nhìn bóng dáng xiêu vẹo kia, lắc đầu ngao ngán.

Về phần mình, An Nhiên gồng sức giữ cho mình tỉnh táo mà bước đi. Cô không thể để lộ cho đám người ở đây biết mình đang say, quyết không thể. Mà nghĩ lại cô lại càng thấy bực mình mà, bình thường thì giờ này cô đã lên giường ngon giấc nồng thế mà, ấy vậy mà giờ phải vật lộn với chính mình. Đến bữa tiệc với tư cách khách mời riêng, vậy mà bị lão gàn dở kia bắt tiếp chuyện với đối tác này nọ, chén tạc chén thù với họ, khiến cô gần như đến giới hạn. Rồi còn cái cuộc nói chuyện với bà chị nhà giàu kia nữa. Trong lòng đã buồn bực không yên, giờ như cuộn từng đợt sóng dữ. Ừ thì cô nhu nhược, cô yếu đuối, cô thảm hại đi. Vậy thì sao chứ, cô đâu có muốn vậy. Chút mong muốn nhỏ nhoi của cô còn bị khước từ thì cô còn có thể làm được gì. Tấm thân này, trái tim này đã lụi tàn, cô còn có thể làm được gì đấy. "Quên hết đi, quên hết tất cả đi" giọng nói đó bỗng dưng từ đâu vang vọng bên tai cô, cứ thì thầm rồi lại gào thét trong đầu cô. Quên!!! Nhưng quên bằng cách nào, làm sao để quên, cô không biết thực sự không biết.

"Á!!! Á!!!" Đang quay cuồng trong hỗn loạn thì cô đâm sầm vào đâu đó mà té nhào xuống đất, đau điếng.

- Cô không sao chứ? Cô có bị thương ở đâu không? Thật xin lỗi, lỗi tại tôi.​

Một giọng ôn tồn ân cần hỏi han cô, một cánh tay to lớn, săn chắc đỡ lấy cô. Đầu óc đang choáng váng khiến mọi thứ với cô trở nên lờ mờ, chẳng rõ ràng. Cô đang định trả lời ổn thỏa cho qua chuyện thì một mùi hương choáng lấy tâm trí cô. Mùi hương của người đàn ông đang đỡ cô. Mùi hương đó cô biết nó. Quen thuộc lắm. Rất quen!!!. Lý trí cô bị cuốn phăng, cô không thể điều khiển được chính mình. Thứ duy nhất cô cảm nhận được chính là mùi hương này và trái tim đang đập loạn xạ của mình. Cô vội nắm lấy chiếc nơ của người đàn ông kia, kéo cả khuôn mặt anh ta xuống sát mặt mình, ghé tai mà hỏi:

- Anh có muốn làm tình với tôi không?​

Hết chương

Dandelionst

Tổng số bài gửi : 5
Join date : 03/08/2016

Về Đầu Trang Go down

Em! Người tình hoàn hảo của tôi  Empty Re: Em! Người tình hoàn hảo của tôi

Bài gửi by Nhóc Sandy Fri Aug 05, 2016 12:22 am

Em chị góp ý xíu nha
Khi em đăng bài thì nhớ ghi tên chương vd chương 1 ngay đầu đề cho dễ nhầm lẫn nhé

Nhóc Sandy
Admin

Tổng số bài gửi : 36
Join date : 29/07/2016
Age : 27
Đến từ : Tây Nguyên

https://tubuttruyen.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết